Đêm Muộn, một chương trình truyền hình có tiếng được dẫn dắt bởi một người phụ nữ xuất sắc, đang đi theo đường lối truyền thống, gắn bó với những câu chuyện cũ, những gương mặt quen thuộc và một lối truyền tải hài hước theo cách ‘chuyên nghiệp’ quen thuộc. Thế giới của chương trình có lẽ sẽ không bao giờ thay đổi nếu không có sự xuất hiện của Ngọc, một cô gái trẻ đầy năng lượng và những ý tưởng mới mẻ, được mời làm biên kịch. Ngay từ đầu, người dẫn chương trình, mang tên Hà Anh, đã gặp nhiều trục trặc với Ngọc. Họ là hai thế hệ, văn hóa và quan điểm sống khác nhau, thường tạo ra những sự bất đồng hài hước và nhiều lần cãi vã gay gắt. Ban đầu, việc thuê Ngọc là một quyết định nhằm giải quyết những lo ngại về sự đa dạng trong chương trình, nhưng nó lại mang đến những hậu quả bất ngờ, những cái vui và những cái buồn.
Cuộc chiến giữa truyền thống và hiện đại nổ ra khi Hà Anh cố gắng giữ lại chính thể của chương trình, trong khi Ngọc muốn đưa vào những xu hướng mới, những chủ đề nóng bỏng và phong cách dẫn dắt trẻ trung hơn. Nhưng giữa sự khác biệt rõ rệt đó, một điều đầy bất ngờ xuất hiện – Hà Anh và Ngọc đều có chung một nỗi ám ảnh, một niềm yêu thích chung – những câu chuyện phim truyền hình, đặc biệt là những bộ phim gay cấn đầy kịch tính. Không chỉ là yêu thích, họ còn có khả năng “ship” tuyệt vời, phân tích nhân vật, dự đoán tình tiết và chọc ghẹo nhau về những cảnh nóng bỏng trong phim.
Kể từ buổi đầu gặp mặt, sự xung đột giữa hai người phụ nữ không ngừng tạo ra hả hê cười, nhưng dần chuyển sang sự thấu hiểu và kết nối. Hà Anh bắt đầu thấy sự sáng tạo và nhiệt huyết của Ngọc, và Ngọc dần hiểu được những gì đã khiến Hà Anh thành công trong nhiều năm qua. Lúc nào Hà Anh cũng nhắc nhở Ngọc rằng “chương trình này đã tồn tại bao nhiêu năm, chả phải dạng vừa đâu”, nhưng Ngọc lại hăng hái nói rằng “à mà chị Hà Anh, tôi muốn chúng ta cùng thay đổi để nó còn tồn tại mãi mãi”. Sự kết hợp giữa truyền thống và hiện đại, giữa hai thế hệ và hai cá tính mạnh mẽ sẽ tạo nên những bất ngờ thú vị trong “Đêm Muộn”. Phải chăng đây là một cuộc cách mạng để “Đêm Muộn” tràn đầy sức sống, nhưng vẫn giữ được bản chất riêng?