Sau khi tìm được nơi trú ẩn an toàn sâu dưới lòng đất sau hàng giờ lẩn trốn giữa biển người đông đúc trong “Vào Đêm Đen”, đoàn hành khách tưởng chừng như đã thoát khỏi địa ngục trần gian. Song, niềm tin mong manh ấy bắt đầu nhạt dần khi thực tại cay đắng lại ập đến. Nơi trú ẩn, vốn mơ tưởng là chốn an toàn, dần biến thành địa ngục ngầm. Hàng loạt khó khăn mới xuất hiện như sự khan hiếm nguồn cung cấp thực phẩm, nước sạch, sự bất hòa giữa con người với nhau và sau cùng là sự hiện diện của những kẻ “chủ nhà” bí ẩn, ẩn núp trong bóng tối của hầm ngầm. Những kẻ này, thuộc quân đội với khả năng chiến đấu cực kỳ nguy hiểm, dường như đã xem nơi trú ẩn là lãnh địa của mình.
Sự căng thẳng với “chủ nhà” ngày càng gia tăng, đẩy các hành khách vào con đường tuyệt vọng và chòng chành giữa sự sống và tử vong. Giữa lúc không còn chỗ dựa nào, lòng tham, ghen ghét và nỗi sợ hãi bắt đầu lan tràn, xói mòn lòng tin con người vào nhau. Họ phải đấu tranh không chỉ với những thứ ghê sợ bên ngoài, mà còn đối mặt với chính bản thân mình , để tồn tại trong đêm đen bất tận này.
Bình luận